2016-06-18

Ta vẫn bên nhau

Tình yêu là đề tài muôn thuở và tình yêu đôi lứa với những câu chuyện đi vào lòng người, mãi tồn tại theo thời gian như hình tượng thiêng liêng nhất. Mãi mãi bên nhau hay xa cách nghìn trùng, thì tình yêu của họ vẫn cao đẹp và trường tồn, như Ngưu Lang Chức Nữ ngày xưa ấy hay câu chuyện đôi nam nữ miền Sơn cước.

Câu chuyện kể về đôi nam nữ miền quê xinh đẹp, xung quanh họ là những ngọn núi với cỏ cây xanh biết - là nơi ươm mầm và nuôi dưỡng tình yêu của họ. Chàng trai hằng ngày vào rừng săn bắn, đối đầu với thú dữ ở những chuyến đi dài ngày. Càng đi vào rừng sâu, khó khăn càng nhiều, cùng đó thì nổi nhớ người con gái càng nhiều và càng một dữ dội hơn. Cô thôn nữ có tài quay tơ dệt lụa, cô luôn cần mẫn với công việc để tạo ra những sản phẩm tốt nhất, đẹp nhất cho chàng trai của mình mang đổi lấy vật phẩm, trang sức và đem về cả sự ngưỡng mộ của mọi người. Cuộc sống như vậy cứ trôi qua với bao nhiêu hạnh phúc, rồi đến một ngày...

Cô chờ đợi qua nhiều ngày, nhiều ngày sau nhưng chàng trai vẫn chưa trở về, cô gái quyết định đi vào rừng. Cô đi qua những khu rừng, với những khóm cây, con suối đều rất quen thuộc, như hình ảnh mà chàng thường kể mỗi đêm. Ở một nơi khác, chàng trai đã vượt qua bao nhiêu khó khăn để trở về nơi hạnh phúc nhất, nhưng mọi thứ không còn như trước nữa. Chàng cũng đi vào rừng, cũng tìm kiếm với bao nhiêu cố gắng nhưng vẫn không tìm được nàng. Sức cùng, lực kiệt và chàng đã nằm trên tảng đá mọi khi chàng vẫn hay nằm để nghĩ về tình yêu của mình. Trong vô vọng, nhưng chàng vẫn mỉm cười hạnh phúc, bên tảng đá hôm nay chàng thấy một loài hoa khoe sắc. Khi chàng đi vào giấc ngủ, ánh sáng mặt trời trở nên rực rỡ và loài hoa đó cũng khoe sắc rạng ngời, như thể nàng và chàng vẫn ở bên nhau, một nơi xa xôi nào đó...

Thời gian trôi qua, tưởng chừng như đã xoá nhoà mọi thứ, hình ảnh kia lại về trong một khoảnh khắc. Trong một buổi chợ chiều, họ đã gặp nhau như để viết tiếp một chuyện tình đầy trắc trở. Chàng và nàng không thể ở bên nhau như xưa, tuy là tình yêu bây giờ lớn hơn bao giờ hết và tưởng chừng như có thể bất chấp mọi lễ giáo để đến với nhau. Chàng yêu nàng hơn bao giờ hết, nhưng cuộc sống trái ngang và cả hai phải chịu tình kiếp hiện tại.

Là người đàn ông dũng mảnh nhưng đôi lúc cũng mềm yếu, đêm nằm trằn trọc nước mắt lăn dài. Chàng vẫn nhớ như in hình ảnh bên nhau mặn nồng, và  chỉ có giấc mơ nuôi dưỡng sự sống trong chàng. Hình ảnh rõ như in, chàng gọi con trai nàng là con và cả hai cũng ở cùng căn nhà hạnh phúc.

Giữa họ vẫn còn một rào cản lớn, nó như lời hứa cuối cùng - điều mà không bao giờ thực hiện được.